Tìm lại cơn mưa

    Và một mình về thăm trường lớp cũ
    Nhớ xôn xao dưới tán cây bàng già
    Ai đã hứa một lời rồi xa mãi
    Để ai buồn ấp ủ lặng thầm xưa…

    Gã một mình đi tìm lại cơn mưa
    Nơi bắt đầu của trái tim xao xuyến
    Hai đứa muộn cổng trường lưu luyến
    Một chiếc ô nhường ai đó thẹn thùng.

    Gã một mình đi tìm lại mông lung
    Nơi có ánh mắt hình như biết nói
    Nơi có nỗi buồn dễ đến dễ trôi đi
    Tháng năm vỡ trên vở học trò ngày cuối.

    Gã thấy mình trẻ hơn mấy mươi tuổi
    Cảm ơn trò cho gã du lịch về tuổi thơ
    Một chút nắng lả lơi mời gọi
    Kệ, gã cười giữa thực tại và mơ…

    NGUYỄN ĐÌNH ÁNH

    Recommended For You