Ta tìm về thoáng gió mênh mông,
Thuở áo trắng hồng lưu bút phượng
Câu thơ viết dở dang vì ngượng
Vẫn mơ ai đọc hiểu yêu thương.
Ta tìm về chút nắng còn vương,
Trên môi mắt một chiều rất nhẹ
Cung thanh sao mà mỏng manh thế?
Rớt nụ hôn đầu lắng đê mê.
Ta tìm về hạ đỏ chân đê,
Nón lá cười say bờ Thương đục
Nửa trong bỗng thức cồn cào sóng
Đổ bóng tre ghì siết sông gầy.
Ta tìm về lối tím cỏ may
Hoa níu chân, ta chậm nửa bước
Em sang ngang, vội đời xuôi ngược
Mỏi nhớ ta về nhấm nỗi đơn.