
Tôi nhớ Phan Rang nắng tháng tư Nhớ đường phượng đỏ mở tình thư Nhớ tà áo trắng nghiêng nghiêng nón Nhớ giọt sương mai buổi giã từ Bức thư tôi gửi... Read more »

Gọi “bút lá tre” bởi cái ngòi bút thuôn dài, khum khum giống hệt chiếc lá tre. Cán bút bằng gỗ hoặc nhựa, đầu có rãnh tròn khum xẻ sâu để tháo... Read more »

Mang nỗi nhớ lăn về ký ức Vẫn con đường vẫn thành cổ năm xưa Có thể chỉ có em là khác trước Mắt hai mươi thăm thẳm sông mưa. Dòng sông... Read more »

Con cò có cái cổ cong cong Có cao cặp cẳng cũng chinh chòng Cò cao cò cắn con chút chỉu Cắn chi cậu cuốc… chẻo cheo còng! Cò, cuốc, cong, cao... Read more »

Xa nhau chiều cuối tháng ba Xuân còn đương độ cỏ hoa tươi mầu Không gian man mác đượm sầu Anh đi em ở giang đầu khói sương Bao năm luân lạc... Read more »

Xa lâu trở lại quê nhà Vẫn đây Cầu Dứa bắc qua thôn Trường Còn không hình bóng người thương? Đợi hàn sinh mãi văn chương chưa về! Mơn man trong thoảng... Read more »

Có một nhành sen nở trắng tinh khôi Thơm váng vất cả góc trời mùa hạ Có nụ mười giờ rụt rè mắc cỡ Thủng thẳng cháy nồng sắc đỏ ban trưa... Read more »

Để anh ngắt tơ trời dệt bài thơ màu nắng Dùng dằng nỗi nhớ tháng năm Mắt em hay là mắt phượng? Rưng rưng cháy đỏ nỗi niềm Nêm một chút dỗi... Read more »

Em về lối cỏ hoa Cơn mưa chiều vội vã Chênh chao đầu tháng hạ Cong hàng mi nõn nà. Nắng ngại bước em qua Thẹn thùng sau tán lá Gió trầm... Read more »