Đung đưa gió thổi trưa hè
Râm ran cười nói lũy tre đầu làng
Mùa về cong nặng hạt vàng
“Có anh đi gặt có nàng mang cơm”.
Nghỉ chân xe lúa đầu thôn
Lũy tre dịu mát tâm hồn cùng ai
Làng quê câu chuyện vui hoài
Tre xanh kẽo kẹt bên tai nhạc tình.
Sớm hôm gắn bó ta mình
Lũy tre vươn chải bức tranh quê nhà
Đi vào câu hát dân ca
In soi lấp loáng la đà bến trăng.
Thân già che chở cho măng
Vàng thui cùng nắng để xanh nụ cười
Mong con khôn lớn nên người
Tre già măng mọc như lời mẹ ta…
Chuyện xưa nhổ bụi tre ngà
Thiên Vương Phù Đổng lên ba diệt thù
Ngày nay kẽo kẹt lời ru
Tre xanh dáng Việt cho dù bão giông.
Lũy tre xanh dựng thành đồng
Dáng người du kích tầm vông thuở nào
Làm nên kỳ tích tự hào
Gậy tre, chông nhọn đi vào sử xanh.
Thảnh thơi đất nước thanh bình
Đi cùng câu hát trúc xinh hội làng
Hè về câu chuyện râm ran
Chè xanh sóng sánh ngập tràn niềm vui.
Đỗ Vinh