Mày đâu rồi
đom đóm ơi
Để tao nhớ lại
một thời ấu thơ
Lập lòe
như thực như mơ
Lúc ẩn lúc hiện
tao ngờ là ma
Mày đâu rồi
đom đóm à
Lung linh đêm tối
cả nhà vui chơi
Bao năm
đèn sách sao trời
Đóm vui “vỏ trứng”
tao mày bùa mê
Tuổi thơ
rất ngộ lại quê
Sợ thì rất sợ
lại mê nhất mày
Bây giờ
tao ở chân mây
Ma trời chẳng thấy
mà mày cũng không
Mày đâu rồi
nhớ tao không?
Hòa Thanh
