Em là vầng trăng sáng,
Treo đỉnh trời ngàn xa.
Em là cụm mây trắng,
Trên bầu trời bao la.
Em là cơn gió nhẹ,
Len lén vào hồn ta.
Trăng thì cao vời vơị,
Mây lạnh lùng bay qua.
Gió đi và gió đến,
Đủ lòng ta xót xa.
Hẹn nhau từ tiền kiếp,
Hay chỉ giấc mơ hoa.
Gặp chi khi đã muộn,
Buồn dâng… nhạt bóng tà…
Phi Điểu
(7/29/2016)
