Em làm khổ tôi

Thưa cha, dối mẹ lên chùa,
Vòng quanh thẳng đến nhà thơ thăm chàng.
Tới nhà chưa kịp gọi sang,
Cơn mưa bất chợt em làm khổ tôi.

Giận nàng định hét: trời ơi!
Bao nhiêu bực dọc, nén lời “thương chưa”.
Vội đi quên cả áo mưa,
Ướt trên, ướt dưới ai ưa cảnh này?

Giữa trời vòng khép đôi tay,
Thả tim như đợi, vai gầy rung rung.
Trên cao sét nổ đì đùng,
Vào đi kẻo lạnh, bếp hồng anh khêu.

Con gái mà đã say yêu!
Trách em sau chớ làm liều biết không?
Ở nhà cha mẹ đang mong,
Khổ anh gánh tội, mất công giải trình.

Em khờ, ẩn dưới thông minh,
Lỗi em trách một, từ mình gấp đôi.
Tạnh mưa tiễn em về rồi…
Rét run vẫn thấy mồ hôi chảy dòng!

Dương Hiếu
(TP Biên Hòa, 27/7/2024)

Recommended For You

Để lại một bình luận