Vẫn là con gái đáng yêu
Xưa – nay mà lại khác nhiều vậy sao
Gái xưa buộc dải yếm đào
Gái nay phải chuẩn dáng cao duyên… trần
Gái xưa chồng đánh lặng câm
Gái nay chồng đánh cũng cầm gậy phang
Gái xưa không được chen ngang
Gái nay bàn luận ngang hàng mày râu
Gái xưa chẳng dám ngẩng đầu
Gái nay bình đẳng đáp câu chuyện trò
Gái xưa quanh quẩn bếp tro
Gái nay cai quản đốt lò gạch nung
Gái xưa e ấp ngượng ngùng
Gái nay ba đảm cày tung ruộng bờ
Gái xưa cây cọc đứng chờ
Gái nay tìm đến trâu tơ cột vào…
Gái xưa đội nón quai thao
Gái nay bảo hiểm phóng ào xe ga
Gái xưa mớ bảy mớ ba
Gái nay hai mảnh khoe ra bưởi bòng
Gái xưa thắt đáy lưng ong
Gái nay mỹ viện dự phòng sửa sang
Gái xưa trân trọng ngàn vàng
Gái nay khách sạn nhà hàng nhảy vô
Gái xưa nào dám cặp bồ
Gái nay cứ việc chạy sô kiếm tiền
Gái xưa đúng mực chính chuyên
Gái nay tất cả vì tiền… bán thân
Bởi chưng trời đất xoay vần
Gái nay đâu phải chôn chân xó nhà
Chiến trường tiền tuyến xông pha
Ghé vai gánh vác Sơn Hà như trai
Công – dung – ngôn – hạnh – đa tài
“Anh hùng bất khuất” mấy ai không tường
“Đảm đang trung hậu” hiền lương
Noi gương Trưng – Triệu kiên cường oai phong
Bốn nghìn năm tiếp nối dòng
Mẹ Âu Cơ thỏa ước mong ngàn đời
Gái xưa – nay cũng vậy thôi
Con Hồng cháu Lạc rạng ngời sử xanh.