Có miền hạ nồng nàn hương con gái
Tóc ngang vai trinh bạch áo đôi tà
Nón che ai, mát rượi tôi mười tám
Chạm vào hồn rồi chẳng chịu phôi pha…
Xe đi nhanh em khuất sau đèn đỏ
Tôi bây giờ đứng dưới nắng chang changVề cuối phố nghe chiều chầm chậm đến
Mà bóng mình cứ ngã phía trời lên.