Một hôm tôi bảo với tôi
Buồn chân dẫn bước đến ngồi quán xưa
Ven đường quán vắng người thưa
Mắt nhìn theo mảng khói đưa lượn vòng.
Trời trưa nắng đổ qua song
Lạc đường mấy giọt rớt lồng vào ly
Vô tình ngồi uống nhâm nhi
Đã đưa luôn cả nắng đi vào lòng.