Miên man sông nước Hương Giang
Con thuyền rẽ sóng thênh thang giữa trời
Ngư ông gác mái chèo lơi
Mặc cho con nước cuốn trôi theo dòng
Sương giăng mờ khói gió lồng
Mắt trời ló dạng sắc hống thắm tươi
Mây vờn ôm ấp mỉm cười
Sợi vàng dệt mộng thả rơi xuống đời
Văn Lâu sừng sững không dời
Trường Tiền sáu nhịp chẳng rời đi mô
Mờ xa núi Phụng đẹp tô
Hàng cau Vĩ Dạ ngây ngô vẫy chào
Nhớ người ngày ấy năm nào
Câu thơ hoa nắng ngọt ngào tri ân
Ly cà phê ấm thấm dần
Con sông Như Ý nhiều lần ngắm thương
Nắng lên từ má em hường
Lá như nhảy nhịp bên đường theo chân
Ngẩn ngơ, ngơ ngẩn tần ngần
Say sưa ngắm cảnh cuối xuân nhớ tình
Hương Giang một bóng một hình
Một con đò nhỏ chùng chình nhẹ trôi.
Người Dưng ơi.. Ta nhớ người
Thuyền tình không bến bên đời chơi vơi!..