Có một mùa rực sắc phượng hồng rơi
Khi chia tay ta gọi mùa thương nhớ
Mấy mươi năm hoa tàn rồi hoa nở
Mà người xưa chưa trở lại một lần.
Nắng hạ vàng chạm sắc đỏ bâng khuâng
Cánh phượng rơi đượm buồn sân trường vắng
Nghe tiếng ai từ tận nơi sâu lắng
Gọi tên ta trong ký ức một thời.
Sắc phượng hồng nghèn nghẹn gọi Người ơi
Âm thanh ấy trở về trong quá khứ
Biết ai kia có nghe lời tâm sự
Nơi trường xưa người cũ vẫn đợi chờ.
Góc phượng già mòn mỏi đứng chơ vơ
Nghiêng cành lá hướng về nơi cánh cổng
Như đợi chờ như nóng lòng trông ngóng
Bóng dáng ai biết có kịp trở về.
Chiều hạ buồn mưa bất chợt tuôn rơi
Màu hoa đỏ nhụy vàng bay theo gió
Có nỗi nhớ mấy mươi mùa vò võ
Khắc vào tim kỷ niệm của một thời.
Nguyễn Thị Hồng Ánh