
Nghịch cảnh đem mình lạc mất nhau
Hồn côi giá lạnh những đêm sầu
Vườn yêu thuở nọ mờ loang dấu
Bể ái giờ đây cũng nhạt màu
Rũ bỏ ân tình kia vụt thoáng
Chôn vùi kỷ niệm đó từ lâu
Âm thầm cất giữ niềm đau quặn
Để nỗi lìa tan ước mộng đầu
Hằng Võ
Nghịch cảnh đem mình lạc mất nhau
Hồn côi giá lạnh những đêm sầu
Vườn yêu thuở nọ mờ loang dấu
Bể ái giờ đây cũng nhạt màu
Rũ bỏ ân tình kia vụt thoáng
Chôn vùi kỷ niệm đó từ lâu
Âm thầm cất giữ niềm đau quặn
Để nỗi lìa tan ước mộng đầu
Hằng Võ