Nghịch cảnh

Nghịch cảnh đem mình lạc mất nhauHồn côi giá lạnh những đêm sầuVườn yêu thuở nọ mờ loang dấuBể ái giờ đây cũng nhạt màu Rũ bỏ ân tình kia vụt thoángChôn... Read more »

Tản mạn mùa

Tường rêu đã nói mình giàTrời khen khét nắng gió và mây trôi Cánh diều cứ mãi đưa nôiĐất trời chẳng lẽ chỉ tôi là buồn Tháng ba đỏ lửa chuồn chuồnCành... Read more »
Ad Widget

Nỗi buồn vô duyên

Sầu lên cho tới ngàn khơiAi đâu ráo lệ, chưa lời nói raChiều nay tàn tạ hồn hoaNhớ Thương Thương quá xót xa tâm bào Tiếng buồn đem trộn tiêu tao,Bóng em... Read more »

Rớt một giọng buồn

Về ngồi khóc chín tầng câyCon chim khản giọng lạc bầy nói mơVề đau trên những bến bờNúi ngơ ngác núi, sông vờ vật sôngThấy con cá mỏi giữa dòngVướng rêu đôi... Read more »

Thời gian

Ngỡ mình như một dòng sôngCứ trôi trôi mãi rồi không trở vềNhiều đêm mộng thấy bến quêBờ lau bạc tóc trăng thề lãng du Kìa ai lẩn khuất sa mùNửa hư... Read more »

Truyện ngắn | Nước mắt của biển

Vừa bước ra tới cửa thì có mưa, ông lão lùi vào hàng hiên, ngồi chéo chân, móc gói thuốc rê ra vấn, tự nhiên như ở nhà mình. Đảo Côi mùa... Read more »

Anh vẫn đợi…

Anh vẫn đợiMỗi lần thu trước ngõVàng lá bay để lá lại xanhNhư gỡ sầu em chiều phương đóCho buồn em mấy bận sẽ lành Hoa vẫn đợiMùa xuân chín trên cànhNụ... Read more »

Tình cờ

Như tất cả tình cờTrong đời ta vẫn gặpNụ hoa hồng e ấpBất ngờ nở trong tim Tình yêu vốn lặng imĐể mắt trao lời nóiNgại ngùng và bối rốiNhư khi yêu... Read more »

Biển trong ta

Bao nhiêu nước biển mặn rồiLẽ gì nước mắt trong đời mặn hơn? Lòng người – cái biển tí honMà nghìn năm nữa vẫn còn sâu xa!Có bờ để đánh thuyền raKhông... Read more »

Nước mắt đàn ông

Nước mắt đàn ôngKhông tuôn thành lệCứ để trong lòngMặc đời dâu bể Nước mắt âm thầmTrầm ngâm suy nghĩĐôi khi lặng câmVì luôn lý trí Mạnh mẽ vượt quaCố gắng thêm... Read more »