Một bàn tay nắmHai bàn tay nângVào hôm chết đắmTa nợ ơn đời Một đôi mắt thiếtMột lời ủi anNhẹ lời rên xiếtTa nợ ơn người Người thân thì lạNgười lạ ân... Read more »
Trở về làng, anh bất chợt gặp trăngTự xấu hổ lâu không nhìn trăng sángTrăng vẫn sáng giữa mênh mang lai lángPhải phố phường chật chội ngộp quá chăng… Nhưng thực lòng... Read more »
Tháng bảy qua rồi khẽ dệt mơThuyền em lỡ sóng dạt xa bờHoa tàn lặng lẽ mùa xao xuyếnBướm đã quên tìm cuộc lẳng lơ Biển ái đôi dòng xui mãi biệtTrăng... Read more »
“Quê hương là chùm khế ngọt Cho con trèo hái mỗi ngày Quê hương là đường đi học Con về rợp bướm vàng bay”. Quê hương đánh thức những ký ức sâu... Read more »
Ðêm nay trời khuya vắng Trăng lên đẹp mơ màng Bâng khuâng bao niềm nhớ Bao nỗi thương bao mối sầu Cùng dâng lên lúc canh tàn Từ ngày xa người yêu... Read more »
Một đêm thu trời quang mây tạnh, người và Trăng hỏi đáp. Đó là nội dung bài thơ “Nhân nguyệt vấn đáp” của Phan Huy Thực (1779 – 1846). Người hỏi Trăng:... Read more »
Tình em như cánh chuồn chuồn Khi bay đậu lại nỗi buồn riêng tôi Dây trầu chưa quấn chợt rơi Vành trăng chợt vỡ để người chợt xa… THANH TRẮC NGUYỄN VĂN Read more »