Anh rất muốn mình
là thế giới của em
Là bầu trời xanh
là ngày đông đầy nắng
Là chốn em về cho đời trôi bình lặng
Và là lý do
anh cố gắng
mỗi ngày
Lúc thấy em buồn
anh nắm chặt bàn tay
Còn lúc em vui
anh mặt mày rạng rỡ
Lúc em yếu mềm anh nhẹ nhàng che chở
Lúc biết em sai
anh chẳng nỡ
nặng lời
Mỗi sáng đi làm nhìn em nở nụ cười
Thi thoảng quan tâm
đôi ba câu dẫu mệt
Chiều chiều tan ca chẳng muốn đi đâu hết
Cùng em về nhà
mình xuống bếp nấu ăn
Cuối tuần thảnh thơi
mình chăm chút sân vườn
Dọn dẹp cửa nhà
rồi nấu cơm
đi chợ
Họăc về thăm nhà
thăm bốn bên hai đứa
Đôi lúc giận hờn nhưng không bỏ quên nhau.
GÃ