Giận đi nhỏ…

Giận đi nhỏ… cho màn đêm không nắng
Để ban ngày tắt lặng ánh trăng thanh
Lũy tre quê sao mọc khuất trên cành
Khi núi thẳm lặng tanh không tiếng sóng

Giận đi nhỏ… cho mưa rơi nắng nóng
Vần thơ anh cũng bay bổng nghê thường
Đến một ngày nhỏ cũng phải vấn vương
Em ngủ dậy môi hường tô má phấn

Giận đi nhỏ… rồi ngày mai hết giận
Mảnh hồn kia thờ thẫn nhớ anh hoài
Giận đi nè, nỗi giận bớt nguôi ngoai
Cho giấc điệp lạc loài trong mộng mị

Giận đi bạn… cho mau thành tri kỷ
Dẫu sau cùng tâm trí cũng có nhau
Giận đi em… Đỗ Quyên cũng đượm màu
Giận chút xíu cớ sao đâu không giận!

Thanh Hiền

Recommended For You

Để lại một bình luận