Tôi đâu phải mùa đông
Em giấu trong áo lụa
Chiếc lá vàng giẫy giụa
Màu nắng nhạt bên sông.
Ừ thôi, má em hồng
Chớm qua mùa rét muộn
Tôi ngửa bàn tay không
Mênh mông chiều sương xuống.
Chợt biếc lên tâm tưởng
Đôi mắt nào bâng khuâng
Xanh lá vàng mộng mị
Cho nỗi nhớ hồi xuân?
Bài thơ tình tháng chạp
Bỗng thêm điệu thêm vần
Như còn vương hương bấc
Xuân rụt rè bước chân…
Thềm xưa ai gom lá
Có nhặt vần thơ rơi
Chiều cuối năm đốt lửa
Vẩn vơ khói lên trời!
NGUYỄN NGỌC HƯNG