Trăm năm đành lỗi hẹn hò / Cây đa bến cũ con đò khác đưa. Có lẽ người nghệ sĩ dân gian viết nên câu ca dao trên là người đã từng... Read more »
Sau này, tôi nhất định sẽ cất lại một mái nhà trên bến sông xưa ấy. Một mái nhà chỉ vừa đủ để che mưa nắng nhưng vô cùng hào sảng tặng... Read more »
Em có còn trở lại bến sông? Nơi ngày xưa chơi trò vợ chồng Dỗi hờn ánh mắt long lanh ngọc Có ai không thơ dại một thời không? Thân lục bình... Read more »
Người đi đi ngoài phố, chiều nắng tắt bên sôngNgười đi đi ngoài phố, bóng dáng xưa mịt mùThành ghế đá chiều công viênNgày xưa, ngày xưa, ngày xưa đã hết rồi…... Read more »
Trải vàng hoa nở bên sông Tiễn anh đi vẫn chờ mong anh về Em như hoa cải vườn quê Biết chăng lòng cải trăm bề đắng cay Chiều nào cũng đứng... Read more »
Em là cô gái miền Tây Chưa từng đến Huế thả bay thơ buồn Nhịp nhàng mái đẩy nhẹ buông Người từ xa vắng… vấn vương câu hò! Bến sông, em với... Read more »
Sông dài như nỗi nhớ Và trong như mắt em Lục bình dẫu thân quen Cũng xanh màu bí ẩn Sông luôn chảy về biển Như máu chảy về tim Có ai... Read more »
Xưa thường đi ngả bến cù lao Có con đò nhỏ sóng xôn xao Bâng khuâng mơ mộng thời trai trẻ Ngang ngõ nhà em vẫn rẽ vào… Con nước trong... Read more »
Tôi đâu phải mùa đông Em giấu trong áo lụa Chiếc lá vàng giẫy giụa Màu nắng nhạt bên sông. Ừ thôi, má em hồng Chớm qua mùa rét muộn Tôi ngửa... Read more »
Em là thiếu phụ bên sôngCòn ta con sóng bềnh bồng bến xaThuyền đi thả nhớ chiều tàTrăng đi rớt lệ biết là yêu em. THANH TRẮC NGUYỄN VĂN Read more »