Có một người sao mãi nhớ trong tim
Để khờ dại hoài lục tìm ký ức
Nghe hạnh phúc dù đó là chẳng thực
Lòng trở trăn rồi thao thức canh tàn
Có cuộc tình dù đã lỡ trái ngang
Quên chẳng nỡ để tuôn hàng lệ đỗ
Em vẫn biết ngày mình yêu thuở nọ
Đã tàn tro bay theo gió mất rồi
Có một ngày biết tình đã phai phôi
Từng kỷ niệm cứ rối bời ngày tháng
Người chẳng nhớ cho vào dòng quên lãng
Chuyến xe yêu đã bỏ chặn bao ngày
Có những mùa ta còn nắm chặt tay
Cố không nhớ nhưng mãi hoài vọng tưởng
Rồi tỉnh mộng giờ đôi đường rẽ hướng
Buồn mênh mong vẫn gắng gượng quay về
Có một lần qua lối cũ đường quê
Dạ lại nhớ những ngày hè năm cũ
Tình vụn vỡ mãi không quên quá khứ
Ta người dưng nghe hai chữ đắng lòng
Ngọc Cầm
(Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa)
