Đông về lất phất hạt mưa sa
Khi hoàng hôn xuống buổi chiều tà
Bên căn gác trọ hồn ngơ ngát
Nơi chốn cô phòng nhớ người xa
Mong một ngày mai nắng trang hòa
Để rồi người ấy về bên ta
Sẽ không còn lạnh trời băng giá
Cho tình nồng ấm của hai ta
Để được đêm đêm ngắm trăng ngà
Bên nhau bày tỏ những năm qua
Bao ngày mong đợi người xưa ấy
Anh ở đâu rồi có biết không.