Đà Lạt phố thương

Lặng nhìn thương giọt mưa rơi
Lòng ai thương nhớ bóng người phương xa
Thông reo như khúc tình ca
Nhớ mong ngày tháng… đợi chờ vấn vương

Phố xa nên cứ nhớ thương
Đồi cao… gió lộng sương rơi mơ màng
Nhớ ai dáng nhỏ dịu dàng
Thiết tha tôi tiếng lang thang câu tình

Nhớ nhau mấy thuở tình mình…
Lòng thương ai thấu… câu tình gọi nhau
Núi cao sương thắm má đào
Lặng yên anh nhớ… ngọt ngào môi em…

Chiều thu gió thổi bên thềm
Sương rơi ướt đẫm bên thềm ru êm
Vấn vương tóc phủ vai mềm…
Tiếng chuông thương nhớ nhà thờ gọi ai

Chân buồn đếm bước u hoài
Kết hoa chờ đợi… ngóng trông gọi mời
Đà Lạt ơi… người ở phương trời
Cho tôi tiếc nuối tình người với tôi

Trần Tuấn Anh

Recommended For You