Quán đã khuya rồi sao anh còn ngồi đây bên ly cà phê đắng
Bên khói thuốc mờ bay anh ưu tư gì đây trong quán buồn đêm nay
Nói đi anh những lần hải hành trên đại dương hoa sóng
Nói em nghe những chiều gió lộng
Nhìn hải âu lưng trời bay bơ vơ lạc loài
Anh có nhớ đến em nhiều không
Nếu nhớ nhau xin gửi về cho nhau
Những cánh thư mang màu xanh biển trời
Ngày xưa em thường bảo rằng
Trong suốt cuộc đời yêu lính biển mà thôi
Vẫn ước mơ khi quê hương bình yên
Sẽ dìu em trong lối cỏ mây huyền
Gió chiều hôm mơn man trên làn tóc
Năm ngón tay trần ru em vào giấc mộng thần tiên
Nói những câu gì cho vui lòng người yêu mai đây tàu xa bến
Anh canh gió trời mây luân lưu trên trùng dương yêu kiếp đời phong sương
Biết không em những chiều biển buồn mơ vành môi hương ngát
Những đêm sương gió đưa giá lạnh
Nhìn cánh sao lưng trời sao bơ vơ lạc loài
Xuôi anh nhớ đến em nhiều hơn
Trên đây là lời bài hát “Đêm tâm giao” của nhạc sĩ Trầm Uyên Khanh