Đọc thơ anh

“Yêu nhau mấy núi cũng trèo
Mấy sông cũng lội, mấy đèo cũng qua”
Yêu nhau chẳng quản đường xa
Yêu nhau cau sáu bổ ba mời người

Cảm ơn người đã chắp vần thơ nối
Một mối tình tưởng đã rất xa xưa
Bỗng dội về theo cánh gió ban trưa
Làm xao động cả lá cây ngọn cỏ

Nắng mùa xuân rải vàng trên ngõ nhỏ
Dắt díu tình hai nửa lại gần hơn
Tình yêu ơi! sao chẳng thấy giận hờn
Cứ như thế làm sao quên nhau đươc!

Phải chăng đã gặp nhau từ kiếp trước
Nên chúng mình ngược hướng vẫn còn thương
Vẫn tìm chung về lại một con đường
Rồi nhận ra chỉ niềm thương nỗi nhớ

Xin nhận lại những điều xưa dang dở
Viết cho em! em đọc hết vần thơ
Để anh tin dù ở tận xa mờ
Kiên trì lắm chưa bao giờ chán nản

Hứa đi anh: Hãy bên nhau bầu bạn
Chỉ em thôi, chẳng ai khác chen vào
Dẫu người ta có to nhỏ ngọt ngào
Tình anh vẫn về em như ngọn thác!

Tình anh đó ru em bằng tiếng nhạc
Cất lên lời từ sâu thẳm trái tim
Bấy lâu nay em mê mải đi tìm
Rồi thấy lại khi trời đông nhạt nắng

Đọc thơ anh lòng mênh mông xa vắng
Mơ có anh để xích lại gần thêm
Đọc thơ anh khi trời sắp vào đêm
Với tất cả nỗi niềm người xưa cũ

Dù mây đem có kéo về vần vũ
Tình chúng mình vẫn như cũ nha anh!

Khánh Hương

Recommended For You