Hương lục bình

Em là vậy một loài hoa mộc mạc
Vẫn lặng thầm trôi dạt tháng ngày qua
Không kiêu sa không hương sắc mặn mà
Màu tim tím đậm đà trên quê ngoại

Lá buốt xanh sắc màu duyên con gái
Nhụy vàng ươm ngơ ngẩn mãi hồn tôi
Tím thủy chung cho lòng chợt bồi hồi
Hương nhè nhẹ khi màn đêm giăng lối

Thương thân em cả một đời trôi nổi
Mãi lênh đênh không mõi bước sông hồ
Đời bềnh bồng xuôi con nước nhấp nhô
Mặc ngày tháng đẩy xô theo sóng bạc

[Bài liên quan: Như cánh lục bình]

Cả đời em là nỗi buồn man mác
Sống cô đơn trong khao khát đợi chờ
Nhìn bầu trời bằng đôi mắt ước mơ
Cho hương sắc lững lờ trôi xa mãi

[Bài liên quan: Mai em về ]

Bởi tên em chỉ là loài hoa dại
Hương Lục Bình còn đọng mãi trong tôi.

Giọt Buồn Không Tên

Recommended For You