Mùa đi chầm chậm nhé thôi
Rét vừa đủ để em tôi điệu đàng
Áo len kín cổ khăn quàng
Cà phê từng giọt vội vàng làm chi
Biết là sẽ đến xuân thì
Nhưng đông dài lắm, có vì ai xa?
Rồi em làm vợ người ta
Rồi mình đều sẽ thành bà, thành ông…
Liệu còn nhớ những mùa đông?
Đặng Vương Hưng
(Hà Nội, 13/12/2023)