Người đàn bà yêu trong bóng đêm

Người đàn bà si tình trong bóng đêm,
Gieo mầm yêu vào sâu trong mắt.
Tháng tháng ngày ngày gom nhặt,
Lệ sầu vun tưới mầm yêu.

Nàng hứng nắng hoàng hôn mỗi chiều,
Trộn nhớ thương giấu vào trong tóc,
Bao đêm dài mỏi mòn, trằn trọc,
Mong một ngày được đến bến bình yên.

Nàng giấu bao nỗi ưu phiền,
Ôm gió giông, bão mưa vào ngực.
Yêu người đến mức,
Quên mình hiện hữu nơi đâu.

Nàng hòa mình trong đêm thâu,
Không rõ dáng hình cũng như thân phận,
Yêu hết mình nàng không ân hận,
Không oán than một gợn mảy may.

Nàng đong thời gian qua kẽ tay,
Thu đếm vội bao nhiêu là sợi nhớ.
Ánh trăng đêm giăng tình duyên nợ,
Hương ái tình trói chặt lòng si.

Người đời nói những gì,
Nàng vơ cất vào nơi sâu nhất,
Đêm dần trôi mông lung vô tận,
Cuốn chặt kiếp đa đoan.

Người đàn bà hiền ngoan,
Giấu mình trong bóng đêm yêu người trọn kiếp…

Minh Huế
(Hà Nội, ngày 17.7.2015)

Recommended For You