Nhớ mùa hoa ô môi

Tháng 3, hoa ô môi bắt đầu nở rộ. Hoa ô môi tươi thắm, sắc hồng rực rỡ, mơn man, yểu điệu như thiếu nữ trăng tròn…

Mỗi lần nhìn hoa ô môi, những ký ức tuổi thơ trong tôi như bừng dậy.

Có ai đó đã từng ví hoa ô môi là “hoa đào phương Nam”, là sắc hoa Nam bộ, thật không sai chút nào!

Hoa ô môi đẹp lắm, đẹp một cách quyến rũ lạ lùng, nhất là lúc vừa nắng lên, những chùm hoa khoe sắc lung linh, óng mượt như tơ.

Hoa ô môi nở kéo dài cả tháng rồi rụng nhuộm đỏ các bờ kênh, bờ rạch, góc sân, góc đình.

Sau hoa là mùa kết trái, mãi cho tới năm sau, cây mới hiến dâng cho đời những trái ô môi dài, thon thả và có vị ngọt chát đặc trưng.

Trái ô môi dài, đen nhánh, cứng cáp nhưng khi róc hết lớp vỏ ngoài, chừa lại hai sóng lươn rồi gỡ ra từng miếng tròn tròn như đồng xu cho vào miệng nhai từ từ, một mùi hăng hăng, thấm vào cổ họng nghe ngòn ngọt, bùi bùi, thơm thơm kín đáo không giống với bất cứ một loại hương vị nào.

Những buổi trưa trời hanh nắng, nhìn những trái ô môi cong cong treo lủng lẳng trên cành, nghiêng nghiêng, đong đưa theo chiều gió, ai mà chẳng nôn nao nhớ lại những kỷ niệm êm đềm của một thời thơ ấu.

Còn gì thú vị bằng mùa ô môi đang nở rộ. Sau khi tan học, bọn trẻ xúm xít bên nhau nô đùa dưới bóng cây, đứa hốt hoa rơi tung lên trời làm xác pháo, đứa mua ô môi róc ăn, miệng tươi cười nhí nhảnh.

Ăn xong, nhiều đứa lấy hột rửa sạch mang ra chơi đánh búng, đánh đũa, hoặc chơi cò cò một cách hồn nhiên thỏa thích.

Ô môi, ngoài ăn tươi, có người còn dùng ngâm rượu. Rượu thuốc ô môi có màu đỏ tươi, có thể trị được nhức mỏi, đau khớp hoặc ăn uống không tiêu.

Lúc tôi còn nhỏ, ngoại tôi hay dùng lá ô môi đâm nhuyễn lấy nước để trị bệnh ngoài da.

Ngoài ra, hột ô môi đem ngâm với nước sôi cho nở ra rồi nấu chung với đường, đậu xanh sẽ trở thành một món chè hấp dẫn, hương vị vừa thơm, vừa bùi. Món chè tuy đơn sơ, đạm bạc mà sao thật thấm đậm tình quê! Bây giờ muốn tìm lại chút dư vị của chè ô môi không dễ gì.

Ngày nay, cây ô môi không mang lại hiệu quả kinh tế cao nên bà con đã chuyển đổi cây trồng. Do đó làng quê ngày càng vắng bóng ô môi. Có lẽ mai kia, loài hoa dung dị này chỉ còn là một hoài niệm.

Recommended For You