Hết ngày,
Rồi lại đến đêm
Chén suy tư…
Cạn! Mộng ghìm trong tâm
Bước đi giấu nỗi lặng thầm
Về theo ngõ ngách xa xăm…! Một thời
Ru hời ngày tháng đơn côi
Ru thêm nỗi nhớ – ru lời xa xưa
Chạm tay vẫy ngọn gió đùa
Chạm cung đời lỡ… đong đưa trái sầu.
Ru say bao nỗi khát khao
Cho vòng tay ấm bớt đau đáu lòng
Mềm môi nhấp chén long đong
Ta ru ta – với mênh mong đất trời.