
Từ những điều mất mát
Ta chợt kịp nhận ra
Ngọt ngào và đắng chát
Đã là ngày hôm qua
Sướng bao nhiêu chẳng đủ
Vui bao nhiêu chẳng vừa
Nỗi đau là thác lũ
Từ ngọn nguồn thắng thua
Sống chậm lại một chút
Hiểu tình yêu của trăng
Hiểu lời đau của gió
Và tự mình ăn năn
Nuốt vội một quả cấm
Ngộ độc như chưa từng
Đánh người một quả đấm
Người hận thù chưa ngưng
Trao thương và góp nhớ
Nói những lời dễ nghe
Kiểm soát từng hay dở
Khi người đời khen chê
Đừng giữ lòng sân hận
Rồi gieo thêm nghiệp dày
Đừng nuôi lâu cơn giận
Tự mình ăn quả cay
Sống chậm lại một chút
Từ bi và thiện lành
Quý từng giờ hạnh phúc
Là cuộc đời long lanh
Đoàn Thị Diễm Thuyên