Từ những điều mất mátTa chợt kịp nhận raNgọt ngào và đắng chátĐã là ngày hôm qua Sướng bao nhiêu chẳng đủVui bao nhiêu chẳng vừaNỗi đau là thác lũTừ ngọn nguồn... Read more »
Anh đi rồi! Đầm ấm nhòa hư khôngLá héo hon, bầy nắng bay vô hồnkhuôn vườn cỏ, ngôi nhà nhỏ mênh môngTừng chiều giông, lặng lẽ bếp lửa buồn. Anh đi rồi!... Read more »

