Thành phố buồn

Thành phố buồn một mình tôi rảo bước
Cơn mưa phùn chừng như ướt tâm tư
Bởi cuộc đời còn bao những ảo hư
Nên nghịch cảnh thành sầu ưu nặng trĩu

Thành phố buồn mang nỗi buồn ai hiểu
Bên Đồi thông hai mộ liễu hoen sầu
Hồ Xuân Hương người lặng lẽ gục đầu
Về chốn nao giữa tím màu Than thở

Thành phố buồn giọt sương mờ rạn vỡ
Trăm sắc hoa đời cứ ngỡ hương nồng
Cớ vì đâu thuyền xa lối ngược dòng
Để cách ngăn trái ngang lòng se sắc

Thành phố buồn lạnh căm cơn quặn thắt
Hàng thông reo như giăng mắc tơ sầu
Khóc cho ai hồn tan nát phai nhàu
Dốc đường tình cúi gục đầu dấn bước

Thành phố buồn, ôi buồn tênh mộng ước
Sân ga buồn tiễn bước mối tình đau
Con tàu đi, lặng bỏ lại phía sau
Nỗi ghen hờn mãi vùi sâu dĩ vãng.

Long Vương

Recommended For You