Em có về Tây Đô với anh không
Về miền tây cuối đông chiều lộng gió
Hoa vẫn vàng đồng vẫn xanh mướt cỏ
Con sông Tiền vẫn nặng đỏ phù sa
Tới Long An đường cao tốc mở ra
Tiền Giang miệt vườn bao la cây trái
Cầu Mỹ Thuận qua sông Tiền nhấp nháy
Ghé Vĩnh Long nhớ mãi chẳng muốn về
Cầu Cần Thơ nhìn thấy đã say mê
Cầu dây văng với lời thề đoàn kết
Tình Việt – Nhật chắc ai ai cũng biết
Sông Hậu dịu dàng đẹp tuyệt như mơ
Qua bên bờ ta sẽ tới Cần Thơ
Tây đô đó chiều tím mờ hoa nắng
Cần Thơ đây nơi nước trong gạo trắng
Tới một lần ta sẽ chẳng muốn đi
Chợ nổi Cái Răng chẳng thiếu thứ chi
Trái cây bạt ngàn muốn gì có nấy
Được khuyến mãi nụ cười em mười bảy
Bác Việt kiều trông thấy vẫn còn run
Ở Tây đô không có khái niệm buồn
Nhưng thôi nhé mình về luôn thành phố
Đi một lần để cho nguôi nỗi nhớ
Tối về nhà vui với vợ với con.