Vì đâu nên nỗi?

Đến tận lúc ra tòa, chị Ngọc vẫn không hiểu mình sai ở đâu mà gia đình phải chịu cảnh tan đàn xẻ nghé.

Lúc ra tòa ly hôn, chị Ngọc nhận nuôi con gái lớn đang học lớp 10 còn anh Đông nuôi thằng bé học lớp 3. Tài sản chia đôi nhưng riêng căn nhà với “sổ đỏ” đứng tên mẹ đẻ chị thì chị có nguyện vọng được giữ lại cho mình. Tự dưng anh Đông không còn chỗ ở, phải đi thuê nhà.

Gia đình chị, hàng xóm, đồng nghiệp và cả bạn bè của chị đều sửng sốt trước tin anh chị “đường ai nấy đi” vì nhìn bề ngoài thì đó là một gia đình kiểu mẫu vợ đẹp và giỏi giang, các con mạnh khỏe, ngoan ngoãn lại học giỏi. Tưởng gia đình êm đềm, hạnh phúc bền lâu, ai ngờ…

Sau lần anh về quê họp lớp cấp hai, chị không nhận ra anh đã dần đổi khác. Anh thường về quê hơn, cuối tuần nào cũng về với lý do: “Anh về thăm mẹ. Mẹ già rồi nên về được với mẹ càng nhiều càng tốt”.

Nghĩ chồng mình là người con có hiếu nên chị rất vui vẻ để anh về thăm mẹ. Kỳ thực thì anh về thăm bạn gái. Cô ấy là mối tình đầu của anh từ thời học sinh. Vì những giận hờn vô cớ mà hai người xa nhau. Cô ấy lấy chồng sớm từ năm 18 tuổi nhưng hạnh phúc ngắn ngủi vì lấy phải người chồng cờ bạc, vũ phu.

Gặp lại người cũ trong buổi họp lớp sau 30 năm ra trường, anh mới biết hoàn cảnh của cô ấy thật đáng thương. Chồng cờ bạc, đi tù rồi hai người ly hôn. Cô ấy một mình nuôi con, đứa lớn đang học đại học năm thứ nhất còn đứa bé đang học lớp 6. Từ ngày thoát khỏi cuộc hôn nhân “địa ngục”, cô ấy chuyển hướng kinh doanh spa làm đẹp, một mình gây dựng cơ nghiệp, mua đất, xây biệt thự ở quê rất hoành tráng, lại mua ô tô, tiện nghi trong nhà chẳng thiếu thứ gì. Không biết anh Đông và cô ấy tâm sự những gì, đồng cảm như thế nào mà lại bập vào nhau, không dứt ra được.

Sự việc chỉ vỡ lở khi anh Đông cho con trai cùng đi thăm “người yêu” của mình. Hôm ấy mẹ chồng chị đi ăn giỗ nên nó không chịu đi cùng bà, cứ nằng nặc đòi theo bố đi chơi. Anh Đông cho con chơi điện thoại ở phòng khách tầng một, để anh thoải mái “tâm sự” với bạn gái trên tầng hai. Thằng bé rất thạo sử dụng các tính năng của điện thoại, nó đã gửi định vị cho chị Ngọc và nhắn mẹ đến ngay.

Chị Ngọc đi taxi từ thành phố về, mất 30 phút và bắt quả tang việc ngoại tình của chồng. Anh Đông chẳng những không xin lỗi vợ mà còn thách thức chị ly hôn, càng nhanh càng tốt. Người đàn bà kia cũng thản nhiên nói với chị:

– Vợ chồng đã không hạnh phúc thì buông cho nhẹ chị ạ.

Nhận ra dã tâm cướp chồng của chị ta nên chị Ngọc không đồng ý ly hôn. Chị nhờ cậy mẹ chồng khuyên anh Đông quay đầu thì chị sẽ bao dung tha thứ. Không ngờ mẹ chồng chị buông những lời lạnh lùng:

– Chị xem lại bản thân mình đi! Đàn bà làm vợ như thế nào mà để cho đàn ông nó chán.

– Mẹ cũng là đàn bà, sao mẹ không hiểu cho con. Mẹ có biết toàn bộ kinh tế gia đình chỉ một tay con lo liệu, công to việc lớn cũng đến tay con. Lương của con trai mẹ còn không đủ cho hai đứa cháu học hành.

– Thôi! Chị không phải kể công.

Đến nước này thì chị Ngọc mới hiểu lòng mẹ chồng. Không biết mẹ con anh Đông bàn tính thế nào mà anh quyết đưa đơn ly hôn một phía, bỏ vợ bằng được để lấy vợ mới.

Khi tòa triệu tập chị Ngọc, mẹ và anh trai khuyên chị cứ đến. Căn nhà với “sổ đỏ” vẫn đứng tên mẹ chị vì bà hứa cho con gái mảnh đất đó nhưng chưa kịp sang tên. Anh nuôi thằng bé vì mẹ anh muốn giữ “dòng giống” nhà bà. Chị nuôi con gái lớn nhưng nó không chịu xa em nên chị nhận chăm nom cả hai đứa con, anh Đông có nghĩa vụ chu cấp cho thằng bé ăn học.

Gia đình lý tưởng trong mắt mọi người bỗng tan đàn xẻ nghé. Rồi đây anh Đông sẽ đến với người đàn bà kia, làm lại hạnh phúc ở tuổi ngoại tứ tuần, chẳng biết hạnh phúc sẽ đi về đâu?

Anh Đông là nhân viên trong cơ quan nhà nước, đồng lương ba cọc ba đồng nên chị Ngọc mải mê với công việc làm ăn kinh doanh, nay đây mai đó, buôn chuyến qua cả biên giới. Chị lo toan, bươn chải như thế cũng chỉ mong kinh tế gia đình khấm khá. Chị ít có thời gian cho gia đình nhưng may mắn là anh Đông chỉ làm giờ hành chính, đưa đón con đi học rất chu đáo. Chị không thể ngờ rằng đến một ngày người chồng vốn đầu ấp tay gối, rất yêu thương vợ con lại phản bội chị.

Nguồn: Báo Hải Dương | TRẦN THỊ LÀNH

Recommended For You