Đừng hát nữa biển xanh mà chẳng biếc
Đừng gió lên con sóng đã bạc đầu
Triền miên rồi biển chảy về đâu
Để một đời mênh mông không bờ bến
Hàng dương liễu
Tắm bóng mình trong biển
Vẫn cô đơn khi bão táp tràn về
Sóng giận dỗi những lời ngạo nghễ
Xô cát đau bờ rồi lạnh lẽo cách chia
Hoang hoải một thời để nhận về đơn lẻ
Em phiêu diêu như sóng lạc biển xanh
Quên hạnh phúc riêng
Lo mải mê ào ạt
Khi giật mình thấy xa mãi bờ anh