Bất ngờ em-cỏ-dại
Nở đóa hồng cao sang
Tiễn một người lên phố
Gầy rạc lá đa làng.
Đành bỏ bến đò ngang
Nỡ quên vầng trăng ước
Cánh buồm xuôi vội vàng
Còn dội con sóng ngược?
Đâu có cầu Ô thước
Mà mắt xanh lệ hồng
Dễ gì ai vớt được
Tiếng quạ chìm đáy sông.
Đời khúc sâu khúc nông
Tháng năm trôi biền biệt
Lạ rồi quen, ở riết
Đất khách thành đất quê…
Cầm như phải bùa mê
Gió chẳng hoài hương mới
Cỏ tương tư còn đợi
Cánh chuồn xưa có về?