Chuyện về một kiến trúc sư mê thơ

    Là kiến trúc sư với bộn bề công việc, nhưng có tâm hồn yêu thơ, nên Lê Quang Vui (hội viên Hội văn học nghệ thuật tỉnh Tiền Giang) vẫn miệt mài sáng tác. Tính đến nay, ông đã cho ra đời gần 10 ngàn bài thơ; trong đó, đã xuất bản 10 tập thơ, tự in và đóng tập gần 40 quyển.

    Thơ Lê Quang Vui là kết quả của những trải nghiệm thực tế, chính tình yêu thơ đã tạo nên cảm hứng sáng tác và lời thơ xuất phát từ con tim nên rất chân thật và sâu lắng. Lời thơ chứa đựng tình yêu quê hương với những con người bình dị, chân chất cùng cảnh vật hữu tình, được thể hiện qua những hình tượng đầy cảm xúc như: chiếc lá vàng rơi, giọt sương đông tê tái, cơn mưa hạ bồi hồi…

    (Lá vàng nhiều lắm gió ơi
    Tôi gom góp lại cất nơi tim mình)

    Lê Quang Vui cho biết, ông mê làm thơ từ lúc nhỏ. Tuổi thơ thường quấn quýt bên bà nội (ở miền quê sông nước Cà Mau).

    Mùa mưa, được nội bắt dế than cho chơi cùng chúng bạn. Có lần, xin được sợi tóc dài của nội để buộc chú dế quay vòng chơi, bỗng dế vuột mất.

    Thấy ông buồn, nội bảo: “Đừng buồn… để bà bắt con khác cho con”… Rồi nội mất, bài thơ đầu tay về nội ra đời thể hiện nỗi lòng của tác giả:

    Buổi trưa mang dế qua hàng xóm
    Xin tóc nội dài buộc dế quay
    Vuột mất con buồn trong lặng lẽ
    Nội cười để sáng ra bờ khoai
    Bắt con dế khác để con chơi…

    Từ đó, vốn sẵn tâm hồn đa cảm, nhạy bén, hồn thơ dẫn dắt ông đi suốt quãng đường sáng tác với niềm đam mê cháy bỏng.

    Kỹ năng làm thơ của ông cũng rất đặc biệt, ông có thể sáng tác mọi lúc, mọi nơi; bởi theo ông, khi cảm hứng chợt đến thì phải viết ngay, phải tranh thủ ghi lại lời thơ đang tuôn chảy từ cảm xúc, từ sự rung động của con tim.

    Do đó, có khi đang cà phê một mình, hay khi đứng trên giàn giáo công trình đang thi công, ông cũng sáng tác, hoặc nhiều lúc đang điều khiển xe máy… cảm hứng chợt đến, ông liền ghi lại ý thơ vừa được khai mở.

    Trong gia tài gần 10 ngàn bài thơ, có khoảng một ngàn bài thơ lục bát, mà theo nhận xét của nhà thơ Võ Tấn Cường (Hội văn học nghệ thuật tỉnh Tiền Giang): “Thơ lục bát của Lê Quang Vui mang vẻ đẹp tinh tế của một tâm hồn say mê cái đẹp bình dị của con người, sự vật và thiên nhiên. Hầu hết các bài thơ lục bát của Lê Quang Vui đều hàm chứa sự chiêm nghiệm, sự thấu cảm của trái tim đối với cái đẹp và sự sống…”.

    Có thể nói, thơ của Lê Quang Vui phản ánh thực tế cuộc sống với nhiều cung bậc cảm xúc.

    Kiến trúc sư, nhà thơ Lê Quang Vui.

    Trong năm 2021, ông xuất bản và phối hợp xuất bản 4 tập thơ, gồm: Một góc hồn thu, Gió say mùa, Vòm lá chờ thu, Mỹ Tho ký ức xanh.

    Trong Mỹ Tho ký ức xanh, những hình ảnh, ký ức, cảm nghĩ, suy tư về Mỹ Tho xưa và nay lần lượt được ông tái hiện qua các bài: Bên tượng Thủ Khoa Huân, Hồi ức Mỹ Tho, Bên dòng Bảo Định, Trưa ở vàm Kỳ Hôn…

    Còn trong Một góc hồn thu, với 200 bài thơ viết về mùa thu, tác giả đã ca ngợi vẻ đẹp của mùa thu cùng những ký ức, hoài niệm, luyến nhớ về mùa thu, về những nơi tác giả đã đi qua, như:

    Con ốc mượn hồn bò thơ thẩn vào đêm
    Một mảnh trăng thu ai nhặt… giùm cho tôi xin lại
    (Tình ca con ốc nhỏ);

    hay:

    Tôi đi tìm một mùa thu lỡ mất
    Vay nỗi buồn trả nợ giấc chiêm bao
    (Tìm lại một mùa thu).

    Với 36 bài trong tập thơ “Gió say mùa”, tác giả trải lòng về quá khứ với những cảm xúc vui, buồn nhưng vẫn lạc quan để nuôi dưỡng tình yêu, những ký ức đẹp cho hiện tại và cho cả tương lai:

    Còn cánh diều giữa đô thị đông vui
    Màu giấy lung linh
    Ngàn trang thơ ngà ngọc
    Cọng chỉ nhỏ xuyên tim qua lồng ngực
    Nhớ ngày xưa thương mãi suốt… bây giờ.

    Đặc biệt, trong năm 2021, trong lúc cả nước gồng mình chống dịch, thực hiện chủ trương của Nhà nước về cách ly và giãn cách xã hội, ông có thêm thời gian để suy ngẫm, khám phá những cảm xúc thi vị cho hồn thơ trong thời đại dịch. Sau thời gian “thai nghén”, cuối năm 2021, ông đã cho ra đời tập thơ “Những ngày sống chậm”.

    Theo nhà thơ Trương Trọng Nghĩa (Phó chủ tịch Hội Văn học – Nghệ thuật tỉnh Tiền Giang): “Với 58 bài thơ ra đời ngay trong mùa dịch với những thông điệp đầy yêu thương và sẻ chia, là tiếng lòng trong cơn đại dịch được thể hiện qua ngôn ngữ thi ca… Đâu đó trong “Những ngày sống chậm”, người đọc bắt gặp những vần thơ ca ngợi sự hy sinh thầm lặng của những người nơi tuyến đầu chống dịch. Đọc “Những ngày sống chậm” để khám phá những cung bậc cảm xúc đa chiều trong cơn đại dịch và để chúng ta biết trân trọng, biết yêu thương hơn, biết chia sẻ nhiều hơn và cùng thắp lên một niềm tin đi qua mùa dịch”.

    HUỲNH VĂN XĨ

    Recommended For You