Đối thoại với mùa xuân

Có những mùa ta bỗng như trẻ nhỏ
gió tràn qua khung cửa rất nhu mì
tôi lúng túng gọi xuân đang lấp ló
phố trở mình trên từng cánh thiên di

bên thềm ngày nảy lộc non xanh biếc
em khoác xuân trên chiếc áo lụa đào
tháng giêng lạ hình dung em rất thật
tôi gối đầu mơ một giấc lao xao

thời gian khứa vào tôi một ít tuổi
phố khát mưa trên từng phiến mây hồng
tôi đối thoại với cơn yêu nhen nhóm
một nỗi buồn cũ kỹ hóa hư không

em hay sáng mùa xuân nằm yên lắng
thả vào tôi cơn váng vất ngày dài
trên mái lá những chồi xanh như thể
khúc giao mùa vương trên sợi tóc mai

KAI HOÀNG

Recommended For You