Thuở ấy tôi yêu áo lụa vàng
Nhẹ nhàng thanh thoát chẳng kiêu sang
Yêu màu vàng rợp hoa cúc nở
Yêu cả ngàn mai cánh dịu dàng.
Thuở ấy mỗi lần lá cuối thu
Vàng rơi lả chả giữa sương mù
Lang thang trong bóng hoàng hôn lịm
Tôi một mình đi tìm lời ru…
Tôi yêu hạ về nắng bên sông
Mây vờn lơ lửng giữa trời trong
Hàng cây nhuộm áng vàng lấp lánh
Ve sầu hát khúc nhạc long đong…
Tôi cũng từng yêu màu hoa cải
Đậm đà hương sắc buổi sớm mai
Nồng thơm ngai ngái chào đông lạnh
Vàng tỏa khung trời tháng mười hai…
Thuở ấy đã chìm trong biển khơi
Ngoảnh đi để thấy ngắn ngủi đời
Bao nhiêu mơ ước tàn theo bóng
Hoàng hôn vẫn cứ lạnh lùng rơi…