Không dưng, má bảo tính bạn dở dở ương ương không biết đâu mà lần. Má rủ đi coi ảo thuật, bạn cười, mấy trò lừa gạt đó coi tốn tiền chứ có lợi ích gì đâu. Tháng sau có đoàn ảo thuật xuống biểu diễn, bạn nói má, tối nay con với má coi ảo thuật hen má!
Má đang ăn cơm bỗng mắc nghẹn, má hỏi, ủa con nói coi chi cho tốn tiền mà.
Bạn chỉ cười, con thấy coi cũng vui mà.
Nhưng má đâu biết, hôm thằng con trai má bị đám bạn lôi đi coi ảo thuật, bạn thấy chàng ảo thuật gia thân hình ốm yếu nhận xấp tiền mỏng tanh, bước đi trong con hẻm dài và tối, câu nói với theo của chú gác cổng làm mắt bạn cay xè: “Tội nghiệp thằng nhỏ, diễn ra mồ hôi mẹ mồ hôi con cũng không đủ tiền cho mẹ chạy thận, cho thằng em đóng tiền học phí”.
Từ lúc đó bạn chấp nhận bị lừa. Ờ thì, cuộc sống đâu cần phải rạch ròi thật giả, đôi khi biết mình bị lừa khi con thỏ tự dưng chui ra từ chiếc nón, tờ giấy bỗng chốc thành tờ tiền mà bạn vẫn lờ đi. Nghĩ vậy mà vui…
NGUYỄN CHÍ NGOAN