Xuân về thắt bím làm duyên
Cho người hàng xóm bên hiên thẩn thờ
Ngập ngừng lại vướng sợi thơ
Câu yêu muốn ngỏ phải chờ hôm sau…
Ừ thì hàng xóm cứ chào
Chắc em cũng sẽ ngọt ngào đấy thôi
Tội gì bối rối đôi môi
Để câu thơ lạc buồn rơi xuống thềm
Giao thừa đến hẹn đã lên
Hỏi sao hàng xóm bỏ quên em rồi ?
Ơ này… hàng xóm… ấy ơi
Câu yêu cứ ngỏ, chung đôi ta về!