Chiều chưa đi màn đêm rơi xuốngĐâu đây buông lững lờ tiếng chuôngĐôi cánh chim bâng khuâng rã rờiCùng mây xám về ngang lưng trời… Ấy là chiều đông; đích thực một... Read more »
Chiều đi lặng lẽThương nhớ muôn bềKhi người yêu xa vắngNhạc thu chưa thấy về. Chiều buông mờ sươngQuạnh vắng phố phườngKhi người yêu xa vắngNhạc tình sao luyến thương? [ĐK:]Bàn tay... Read more »
Giận anh em không khóc Có vui đâu bao giờ Mím chặt môi bâng quơ Đau nhói trái tim khờ Giận anh em không khóc Một mình dưới hàng me Nhìn lá... Read more »
Chiều ơi về đâuChiều đi lòng nhớ bao nỗi u sầuChiều sương im lắng buồnMờ xa đôi cánh chim lùa theo gió Chiều xa ngoài khơiThuyền theo giòng nước về chốn xa... Read more »
“Mưa chiều thứ Bảy tôi về muộn; Cây khế đồi cao trổ hết bông” (Thơ Phạm Công Thiện). Có những lúc tôi không muốn làm gì cả, chỉ muốn ngồi thừ ra... Read more »
Bao giờ cũng vậy, khoảnh khắc bóng tối rón rén bước qua ranh giới thời gian mỏng manh phía chân trời, tắt những sợi nắng cuối cùng lòng ta cũng nao nao,... Read more »
Nghiêng chiều nắng rụng đầy sânNgu ngơ chiếc lá bâng khuâng trở mùaBằng lăng nhuộm tím đường xưaVe ru khúc hạ mới vừa đâu đây! Nghiêng chiều vạt gió lắt layBài thơ... Read more »