Nỗi buồn vô duyên

Sầu lên cho tới ngàn khơiAi đâu ráo lệ, chưa lời nói raChiều nay tàn tạ hồn hoaNhớ Thương Thương quá xót xa tâm bào Tiếng buồn đem trộn tiêu tao,Bóng em... Read more »

Âm thầm

Từ gió xuân đi, gió hạ về,Anh thường gởi gắm mối tình quê,Bên em mỗi lúc trên đường cái,Hóng mát cho lòng được thỏa thuê… Em có ngờ đâu trong những đêm,Trăng... Read more »
Ad Widget

Thăm mộ Hàn Mặc Tử

Bồng bềnh dưới biển trên trăngĐêm trôi vào cõi vĩnh hằng tìm nhau Tài hoa vùi lấp mộ sâuXót người mệnh bạc dãi dầu cỏ xanhĐau thương rụng vỡ bên gànhMộng cầm... Read more »

Trăng vàng trăng ngọc

Trăng! Trăng! Trăng! Là Trăng, Trăng Trăng!Ai mua trăng tôi bán trăng choKhông bán đoàn viên, ước hẹn hò…Bao giờ đậu trạng vinh quy đãAnh lại đây tôi thối chữ thơ. Không,... Read more »

Đây thôn Vĩ Dạ

Sao anh không về chơi thôn Vĩ?Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên.Vườn ai mướt quá, xanh như ngọcLá trúc che ngang mặt chữ điền. Gió theo lối gió, mây đường mâyDòng... Read more »

Đà Lạt trăng mờ

Đây phút thiêng liêng đã khởi đầu: Trời mơ trong cảnh thực huyền mơ! Trăng sao đắm đuối trong sương nhạt Như đón từ xa một ý thơ. Ai hãy làm thinh... Read more »

Hàn Mặc Tử – Một hiện tượng thơ độc đáo trong tư duy thơ Việt Nam

Sinh thời, nhà thơ Chế Lan Viên từng nhận định: “Trước không có ai, sau không có ai, Hàn Mặc Tử như một ngôi sao chổi xoẹt qua bầu trời Việt Nam... Read more »