Rồi ánh mắt một lần khép lại
Ta sẽ về dưới cỏ còn xanh?
Xin hỏi trước nửa đời thơ dại
Nửa đời sau kẻo mộng tan tành
Ai giữ được chùm hoa bên cửa
Chỉ vài giờ theo gió rụng rơi
Lúc chiều muộn ta xin ánh lửa
Đốt buồn vui nát vụn tơi bời
Đêm qua mơ thấy ngàn lau trắng
Bãi bờ xa trút lá về gần
Con sóng gợn trên màu nước lặng
Soi mặt vào dâu bể vô minh
Ngắm ngấn nước phù sa vàng trải
Bìm bịp kêu khản giọng gọi ai
Sao cứ thấy đáy lòng khắc khoải
Như một lần em áo nhạt phai
Thôi cũng đành như đuôi tóc chẻ
Chia bờ vai em đủ nắng mưa
Ta ngồi lại thương đôi dòng lệ
Tự khóc ta thành những âm thừa
TỪ KẾ TƯỜNG
