Bão tan trời vẫn đổ mưa
Cơn mưa rả rích như chưa vừa lòng
Mưa cho thêm những nhớ mong
Âm thầm mưa rót vào trong tim mình
Phải chăng có một bóng hình
Nửa đời lận đận vô tình gặp nhau
Vần thơ nối những nhịp cầu
Khoảng trời thương nhớ trao nhau ân tình
Trong đêm mưa gió mong manh
Những dòng tin nhắn ta mình trao nhau
Mà như có phép nhiệm màu
Sẻ chia nhau những tình sâu nghĩa nồng
Bên này bão gió mênh mông
Bên kia mưa gió trong lòng xót xa
Ngấn mi lệ xót nhạt nhòa
Vần thơ ướt đẫm nơi xa nhớ người
Ngày mai trời hửng lên rồi
Qua đêm bão tố mưa rơi nắng về
Đem theo bao nỗi đam mê
Dặm đường xa ấy ta về thăm nhau
Bão trời chẳng thấm chi đâu
Ta về lại sẽ trao câu ân tình
Con đường ngập cánh hoa xinh
Trải vàng lá đổ cho mình vào thu
Thùy Dương
