Phải không em vì bài thơ đôi mắt
Để bây giờ ta trói chặt đời nhau
Em yêu tôi mặc đời nghĩ thế nào
Tôi đón nhận tình em trao tha thiết.
Em đã biết tôi ở xa biền biệt
Vẫn cứ yêu, yêu da diết nồng say
Rồi yêu nhau cũng được mấy trăm ngày
Đời thật đẹp từ khi em đã đến.
Tôi và em tất cả là định mệnh
Gặp rồi yêu tình như bến với thuyền
Tôi tin đời có hai chữ nhân duyên
Xa vạn dặm cũng khiến mình gặp gỡ.
Đã là duyên thì chắc là có nợ
Nên suốt ngày cứ lo sợ cách chia
Biết bao lần mắt lệ ướt đầm đìa
Vẫn không thể tách lìa hai ta được.
Em có nghĩ mình yêu từ kiếp trước
Rồi hôm nay mình bước tiếp đoạn đường
Tay nắm tay trao hết những yêu thương
Sống cuộc sống đời thường nhưng rất đẹp.
Nhớ nhé em mình yêu không gượng ép
Yêu chân thành đời cho phép mình yêu
Hãy nâng niu và yêu thật là nhiều…
Vì tất cả là điều ta nên có.