Em cứ thế ngập ngừng và kiêu hãnh
Cứ mỉm cười, cứ mắt liếc chua ngoa
Giả hẹn hò rồi vò nát bông hoa
Anh vẫn đứng bên lề đường chờ đợi
Em cứ thế hồn nhiên và vô tội
Đứng dịu dàng cứ đỏng đảnh cong môi
Chiếc nơ hồng đừng để nó có đôi
Và bước chân đừng đi về lối ấy
Lối hàng xóm có một người đang ngơ ngẩn
Ta chỉ là người nơi khác tới thôi em!
Mai Tình