
Duyên hờ hững vuột đũa lìa đôi
Nguyện ước thề xưa rũ bỏ lời
Để mỗi đêm tàn trong thổn thức
Cho ngày mộng thắm đã phai phôi
Người sang bến mới tìm hoa lệ
Kẻ ở miền xưa nhận tiếng đời
Ngả bước chông chênh ngàn gió bụi
Men nồng mượn cuốn nỗi đơn côi
Ảnh Tử