Ngồi suy tư bên ly cà phê đắng
Nghĩ về đời nghe trĩu nặng thương đau
Mơ mộng nhiều nhưng chẳng được gì đâu
Tình liệm chết chôn sâu vào dĩ vãng.
Yêu hết mình hoài công ngồi oán thán
Ước mong nhiều lai vãng kết về đâu
Bao suy tư trăn trở những đêm thâu
Ta làm bạn với gió trăng bầu rượu.
Tĩnh cơn mê bỗng thấy đời vô vị
Yêu cho nhiều chỉ nhận lại hư vô
Tình yêu ơi! Là gì ta khao khát?
Nén nỗi buồn man mác lạnh con tim.
Bước vào yêu cần suy nghĩ thật nhiều
Hãy sáng suốt với bao điều ngang trái
Đừng lao vào cuộc tình si khờ dại
Cõi nhân sinh là thế thái nhân tình
Văn Phong
(Bình Thuận, 06.04.2025)
