Ôi thời hoang dại xa xôi
Từ trong ký ức chiều vơi ùa về
Này đây bến nước triền đê
Đi trâu ghé lại chiều hè cây đa
Là nơi chúng bạn la cà
Trái banh bưởi mõm hay là đánh khăng
Vài ba cô bé lăng xăng
Chơi dây nhảy ngựa dung dăng chốn tìm
Đứa thì vác ná bắn chim
Đứa thì vắt vẻo lim dim ngủ ngày
Quay về cái thuở thơ ngây
Mải chơi chẳng nghĩ nên hay bị đòn
Nhưng rồi sau giấc ngủ ngon
Hôm sau quên hết… véo von đầu làng
Trưa hè trời nắng chang chang
Cùng nhau lõm bõm bên hàng tre xanh
Dòng sông trong vắt lượn quanh
Đi vào giấc ngủ đêm thanh ngày nào
Thời gian mải miết lượn chao
Ngồi đây suy ngẫm đã vào năm mươi
Tuổi cao giờ vắng tiếng cười
Chỉ còn đâu đó nụ cười hanh hao
Chao ôi bỗng nhớ xiết bao
Một thời thơ dại ngày nào xa xôi.
Anh Nguyễn